Anh ngỏ ý xin em đừng phản ứng
Hãy vui lòng cho tác dụng vào tim
Anh yêu em như axit yêu kiềm
Nếu hóa trị hai ta cùng tương đối
Anh biết em trong phương trình hoá học,
Và quen em khi phản ứng cân bằng.
Từ phương trình oxi hoá Mangan,
Tình hai đứa hoà trong dung dịch.
Em chuẩn độ tình anh bằng axit
Từng giọt lắng nhỏ vào trong tim
Điểm dừng khi tình anh thay đổi
Bỏ lại em dung dịch thắm làn môi
Em là oxy rỉ sét đời anh
Đừng trách em sao tâm hồn phù thủy
Bởi hóa học biến đổi khôn lường
Tình trong em còn mãi vấn vương...
Dẫu có lúc em thay đổi nhanh như phản ứng trung hòa
Dẫu có lúc đầu em nóng như phản ứng nhiệt tỏa
Và những khi bản thân em như nước gặp axit đặc
Là những lúc anh như tra tấn bởi bazơ
Tai anh lúc này như có TNT một mớ
Cứ đùng đùng , khói bốc cả hai bên...
Má anh đây đỏ như PP (phenolphtalein) gặp xút
Chỉ bởi rằng tay trái cứ như tên...
Nhưng anh vẫn yêu:
Mặn mà như muối Natri Clorua
Bền chặt như muối Bari Sunfat
Dễ bùng cháy như Kali clorat
Rất ngọt ngào như đường Saccaroz
Lấp lánh như những viên kim cương hột
Nồng nàn như oxi với hidro...."
[b]